Điều ba mẹ không kể là bộ phim đầu tay của đạo diễn Lee Chang Geun với câu chuyện giản dị về một gia đình có 3 thế hệ cùng chung sống. Sau ngày khởi chiếu, bộ phim đã nhận được phản ứng bùng nổ từ khán giả khi biến rạp phim trở thành một “biển nước mắt”.
Ai nấy đều đồng cảm với câu chuyện của bộ phim, những mâu thuẫn, hờn giận giữa cha mẹ, vợ chồng và con cái, nhưng sau tất cả là cảm giác xót xa trào dâng khi nghĩ đến ngày cha mẹ lìa xa cõi đời này.
Điều ba mẹ không kể (tựa tiếng Anh: Romang) là câu chuyện gia đình rất đỗi đời thường của cặp vợ chồng già đã trải qua 45 năm chung sống. Cho Nam Bong (Lee Soon Jae) - một ông già cố chấp, gia trưởng “điển hình”, gắn bó với nghiệp lái taxi từ khi còn trẻ. Vợ của ông, Mae Ja (Jung Young Sook) là một phụ nữ không được học hành nhiều và dành cả đời tận tâm chăm sóc chồng con. Họ sống cùng với gia đình người con trai độc nhất Jin Soo (Jo Han Chul) có bằng tiến sĩ nhưng vẫn thất nghiệp.
Trong phim, mỗi thành viên của gia đình ai cũng có nỗi khổ riêng của mình, không ai hoàn toàn đúng, cũng không ai hoàn toàn sai. Hoàn cảnh kinh tế khó khăn khiến họ đổ lỗi cho nhau và oán giận nhau.
Bi kịch xảy đến khi bà Mae Ja mắc chứng mất trí nhớ tuổi già và sau đó cả ông Nam Bong cũng mắc bệnh này. Ông Nam Bong vốn là một người gia trưởng và hà khắc với vợ con, tuy nhiên ông đã nhận ra lỗi lầm của mình và thay đổi.
Dù bên nhau cả cuộc đời, ông lão Nam Bong chẳng mấy khi bày tỏ tình yêu dành cho vợ, tất cả những gì ông thể hiện ra chỉ là những yêu cầu cộc lốc hay là sự cáu gắt vì những chuyện không theo ý mình. Chỉ tới khi không còn Mae Ja mắc chứng mất trí nhớ tuổi già và buộc phải vào viện dưỡng lão, ông mới chợt nhận thấy bà là người phụ nữ quan trọng như thế nào với cuộc đời mình.
Là người quyết định đưa vợ vào viện dưỡng lão nhưng cũng chính ông Nam Bong là người đón vợ trở về nhà. Từ đó, bà Mae Ja là ưu tiên số một của ông. Không lâu sau, ông Nam Bong cũng mắc chứng mất trí nhớ tuổi già. Sau nhiều lần "phát bệnh", bà Mae Ja vô tình làm tổn thương con dâu và cháu gái khiến gia đình cậu con trai con trai quyết định dọn ra ngoài sống, để lại hai ông bà với chứng mất trí tự chăm sóc cho nhau.
Những ngày cuối đời, đã có lúc bà Mae Ja định tự tử để chồng con bớt khổ, tuy nhiên chính những lời dặn dò của bà với cậu con trai Jin Soo: "Hãy chăm sóc thật tốt cho bố!" khiến anh nổi giận.
Thay vì hỏi rõ ngọn ngành, anh tỏ ý trách móc: “Mẹ bị bệnh rồi, ba mới thấy hối hận phải không?” hay "Đã bao giờ bố mua cho mẹ và con một chiếc bánh sinh nhật?", "Con không muốn sống trong sai lầm của quá khứ!"...
Càng cuối, phim càng đến cao trào. Trong một phân cảnh, ông Nam Bong nhận lại chiếc taxi và nói với người bạn: “Nếu nó cũ và hư, chỉ cần thay những phần đã cũ, phần bị hư thì nên sửa lại, sửa đến khi nào được thì thôi!”.
Quá mải mê và quay cuồng với cuộc mưu sinh, chỉ đến khi cuối đời, người ta mới dừng lại để nhớ về câu hỏi: “Ước mơ của anh là gì vậy?”. Liệu rằng những ước mơ tưởng chừng rất giản đơn ấy, có thể thực hiện cùng nhau được hay không?
Những giờ phút cuối cùng của Mae Ja thật hạnh phúc khi bà được chồng mình chăm sóc, bà nói: “Biết vậy tôi muốn mắc bệnh sớm hơn”. Còn người con trai Jin Soo và cô con dâu Jung Hee (Bae Hae Sun) thì hối hận vô cùng khi trót xa rời cha mẹ mà không biết rằng người cha cũng đang mắc bệnh. Cảnh người con trai khóc nức nở trong muộn màng gọi điện nhờ cảnh sát tìm cha mẹ mình là một trong những phân cảnh khiến người xem day dứt nhất.
Thông điệp của bộ phim đưa ra rất rõ ràng: "Gia đình là nơi tất cả đều có thể quay về, hãy tha thứ cho nhau, và đối xử tốt với nhau khi còn có thể".
Điều ba mẹ không kể được đánh giá là một bản hòa ca của cảm xúc, khiến cho người xem có thêm niềm tin vào tình yêu, tình cảm gia đình, đó chính là sức mạnh giúp cho mỗi người vượt qua những khó khăn trong cuộc sống. Phim vẫn đang được công chiếu tại các rạp trên toàn quốc.
Ý kiến bạn đọc